Nhận thức của trẻ sơ sinh thay đổi liên tục hàng ngày, hàng giờ. Do vậy, hình ảnh về bố trong con cũng không ngừng biến hóa. Cùng xem, hình ảnh của bố như thế nào qua góc nhìn của con nhé!
Mục lục
1. Khi con còn nằm nôi
Khi bé con nằm nôi, tất cả mọi việc đều một tay bố và mẹ làm hộ. Từ cho con bú, thay tã, tắm rửa,… con không phải làm gì hết, chỉ việc nằm 1 chỗ tận hưởng. Nhưng mà hầu như toàn mẹ với bà làm thôi à. Bố vụng về lắm! Mẹ với bà làm nhoáy cái là xong, mà bố loay hoay cả buổi không làm ra hồn luôn.
Còn cả ru ngủ nữa. Bà với mẹ ru nhẹ nhàng, hát du dương bao nhiêu thì bố ru bé như đang cho bé chơi trò thuyền hải tặc vậy, làm bé tỉnh cả ngủ mất.
Bé còn nhớ 1 lần mẹ đi vắng có một ngày thôi mà cả ngày hôm ấy bé bị bố lôi ra làm “thí nghiệm” suốt. Bố cho bé mặc áo với quần không đồng bộ với nhau gì cả. Bố không có khả năng thời trang gì hết. Riêng việc chọn quần áo thôi đã hết một buổi mất rồi! Đến giờ ăn mà mãi bé chỉ nghe tiếng “loảng xoảng” vọng lại chứ không nghe âm thanh dỗ dành như thường ngày của mẹ. May mà cuối cùng, sau thời gian chờ đợi đầy kiên nhẫn thì bé cũng được cầm bình sữa trong tay. Bé nghĩ mẹ cần trao cho bé bằng khen vì sự kiên nhẫn này mới đúng! Bố thật vụng về quá đi thôi.
Vì vậy, bé chỉ thích ở với bà với mẹ thôi, không thích gần bố đâu. À nhưng, lúc mẹ đi vắng, bé ở nhà với bố chơi máy bay vui lắm. Bố khỏe lắm nên bé bay mà k sợ bố trượt tay tý nào!
2. Khi bé đến tuổi đi mẫu giáo: hình ảnh về bố như thế nào ?
Bé thích bố lắm! Bố đi làm về hay mua đồ chơi với chơi cùng bé! Mấy ngày ở nhà bố sẽ chơi trò hóa thân, cùng bé dựng trại,… mấy trò này chỉ bố mới làm được thôi. Bố của bé là giỏi nhất.
Bé phát hiện ra một bí mật: bố của bé biết ảo thuật. Trong nhà có đồ gì hỏng thì chỉ cần qua bàn tay của bố là tất cả đều trở về bình thường hết!
Bố bé là tuyệt nhất! Đặc biệt là bố hay tan làm sớm lắm. Lúc đó, bố sẽ đến nhà trẻ và đón bé về nhà. Cả lớp có bé là được đón sớm nhất! Nhìn ánh mắt ngưỡng mộ của các bạn mà bé tự hào ghê lắm đó!
Nhưng bé không thích ăn cơm cùng bố tý nào. Mấy lần bé làm biếng không chịu ăn là bố quát. Mỗi lần như vậy, bé sợ lắm, chỉ có mẹ là hiền lành, nhẹ nhàng thôi.
Mẹ với bé hay chơi trò vẽ hình. Và điểm đặc biệt là bé sẽ đợi bố ngủ rồi vẽ lén lên mặt bố đó! Vẽ cho bố một bộ râu, thêm ít má hồng,… nhìn thành quả sau một buổi vẽ mà bé nghĩ mình có tương lai của một họa sĩ rồi đó!
3. Khi con đến tuổi dậy thì
Bố mẹ thật chẳng biết gì cả, chẳng bao giờ chịu nghe con nói, lúc nào cũng cho mình là đúng. Mình lớn rồi, cũng biết nghĩ mà bố mẹ chẳng chịu tin gì cả. Mình muốn mua điện thoại mới, mấy thằng bạn đều khoe được mua máy mới, mình cũng thích thế. Nhưng nói với bố mẹ đều không được. Bố còn bảo đợi mình thi vào top 3 của lớp thì mới mua. Bố nói vậy thì khác gì với từ chối. Thật là chẳng biết mình có phải con ruột không nữa. Thật chẳng muốn ở nhà tý nào.
4. Hình ảnh về bố khi con vào đại học
Mình đỗ đại học rồi! Đêm trước ngày lên nhập học trên Hà Nội, bố còn gọi mình ra tâm sự riêng nữa. Lần đầu tiên nghe bố nói bố tự hào về mình, thật vui ghê! Bố còn dặn dò mình nhiều thứ nữa, từ sắp xếp chỗ ở cho đến việc chú tâm học hành,… bố còn dặn đi dặn lại mình không được vội vàng tin lời người lạ. Con trai bố lớn rồi, tự lập được rồi mà bố vẫn coi mình như trẻ con vậy. Nhưng mà lần đầu tiên mình mới để ý, mấy sợi tóc bạc trên đầu bố có từ bao giờ nhỉ?
Mỗi lần về nhà chơi, bố mẹ đều nấu cả 1 bàn thức ăn, đúng cơm nhà là ngon nhất! Có phải lâu không về nên mình thấy bố mẹ quan tâm, nhẹ nhàng với mình hơn không nhỉ?
5. Khi con đi làm
Mình đi làm rồi mà bố vẫn hay hỏi mình có thiếu tiền tiêu không, có ăn uống đầy đủ không? Lần về nhà vừa rồi mình thấy tóc bố bạc nhiều rồi! Mình nhất định phải kiếm được nhiều tiền để đưa bố mẹ đi du lịch mới được.
6. Khi con lập gia đình
Một lần nữa bố tâm sự riêng với mình, nhưng lần này bố chia sẻ về trách nhiệm của một người đàn ông trong gia đình, trách nhiệm với vợ con. Lần đầu tiên mình thấy, hóa ra suốt bao năm qua bố lại mang trong mình trách nhiệm to lớn đến vậy. Liệu mình có làm được như bố không nhỉ?
Cuối cùng mình cũng có gia đình nhỏ cho mình rồi! Khoảnh khắc này mình mới nhận ra, thì ra công lao của bố mẹ còn to hơn mình tưởng nhiều. Bây giờ mình mới thấm thía được. Thật biết ơn bố mẹ vì tất cả.
Ngoài kia dù có bão tố ra sao thì con sẽ mãi bình yên trong vòng tay bố mẹ. Dù có những lúc ngỗ nghịch đến đâu, bố mẹ cũng bỏ qua. Hình ảnh về bố, về mẹ trong con thật to lớn, vĩ đại biết bao. Hôm nay, giữa dòng đời tấp nập, thật muốn chạy thật nhanh về nhà, về với vòng tay của bố mẹ, ăn bữa cơm mẹ nấu, bàn với bố trận bóng, cảm nhận tình yêu thương của gia đình.