Ngày một em bé cất tiếng khóc chào đời, mọi ánh mắt và sự yêu thương đều dồn về phía sinh linh nhỏ bé ấy. Chỉ có duy nhất một người nhìn về phía con gái mình và bật khóc đó chính là “bà ngoại”. “Cháu bà nội, tội bà ngoại”. Con gái đi lấy chồng, đến ở nhà người ta, chăm sóc người nhà khác. Nhưng đến khi con của con ra đời, “mẹ” bà ngoại luôn sẵn sàng là người chăm sóc cháu của mình chẳng ngại khó khăn. Tất cả chỉ vì mong con gái được ngơi nhàn, đỡ vất vả. Bạn sẽ chẳng biết được bà ngoại vĩ đại đến mức nào đâu.
Mục lục
1. Bà ngoại là người mẹ của một người mẹ
Có em bé bất cứ thành viên nào trong gia đình cũng vui. Nhưng vượt ra khỏi niềm vui đó, bà ngoại còn lo lắng cho cả con gái của mình.
Bà lo con mình mới sinh em bé xong còn mệt lại dành thời gian xuống ở cùng con cả tháng. Bà lo con gái ăn không ngon, cháu bà thiếu sữa lại đùm đùm xách xách mang đồ ăn qua cho con gái. Bà sợ con gái vừa mới đẻ đã phải động đến nước giá sẽ khổ nên lại thay con giặt giũ, tắm rửa cho cháu. Chỉ có bà ngoại mới sẵn sàng hy sinh cho cháu vậy thôi. Nên thật vui biết bao khi sinh ra con đã có tới 2 người mẹ.
Mẹ là người sinh ra con nhưng có khi lại chẳng bên con được nhiều như bà ngoại. Hết thời gian nghỉ sinh ở cữ lại phải đi làm. Cứ sấp sấp ngửa ngửa tìm người chăm con, lo cho con ăn, lo con bị đói, khát. Nhưng chỉ cần đem cháu đến gửi bên ngoại là mọi vấn đề đều được giải quyết hết.
Bà lo cho cháu từng bữa ăn, giấc ngủ. Mẹ chẳng phải lo con đói hay con thiếu tình thương. Bà luôn nhẹ nhàng, sợ cháu đau, cháu khóc vì thế luôn ở bên cạnh để bảo vệ cháu. Tất cả chỉ mong đổi lại lấy nụ cười ngây thơ.
Bà cũng là người chơi cùng cháu, học hát, học múa, xem ti vi cùng cháu, khám phá mọi thứ xung quanh với cháu. Chắc chắn mẹ sẽ bất ngờ lắm đấy khi đi làm về thấy con đã bắt đầu gọi mẹ gọi cha.
2. “Mẹ” bà ngoại cũng cực kỳ khó tính
Bà ngoại yêu thương cháu là thế nhưng các cụ dạy rồi “Yêu cho roi cho vọt. Ghét cho ngọt cho bùi”. Yêu đến mấy cũng không thể chiều hư. Bà luôn là người chuẩn mực để con cháu noi theo, bà dạy cho cháu điều hay lẽ phải. Bà giúp cháu biết nói lời cảm ơn, xin lỗi.
Mỗi khi cháu làm sai việc gì cũng phải uốn nắn răn đe. Dù lòng đau nhưng mong cháu sẽ trưởng thành.
Bà và mẹ chắc chắn cũng sẽ không thể tránh khỏi những xung đột trong việc giáo dục con cháu. Bà có suy nghĩ của bà, mẹ có suy nghĩ của mẹ. Vậy nên, mẹ hãy biết cách lắng nghe và hòa hợp để hai người cùng có thể chia sẻ với nhau nhé.
3. Mẹ đi làm về bà cũng vẫn chẳng nguôi chân nguôi tay
Cứ ngờ rằng mẹ mà đi làm về thì bà phải được nghỉ ngơi. Nhưng nghĩ đến con cả ngày vất vả, cháu thì xa mẹ cả ngày. Thế nên là lại cầm cái chổi quét nhà, nhặt rau giúp con chuẩn bị bữa tối.
Bà ngoại là thế đấy, một người “cuồng” công việc nhà. Chẳng phải là vì bà thích. Bà cũng muốn nghỉ ngơi chứ. Bà cũng muốn được chạy ra đầu ngõ thể dục thể thao với mấy bà hàng xóm. Cũng muốn ngồi “buôn chuyện” với mấy bà bạn thân. Nhưng vì con vì cháu. Vì thời gian này chúng nó cần đến mình lên bà sẵn sàng làm mọi việc chẳng quản ngại vất vả.
4. Với cháu bà là điều gì đó thật thân thương
Quen được bà chăm sóc, đến khi bà đi vắng vài ngày thật nhớ biết bao. Chỉ cần nghe thấy tiếng bà là chạy theo. Tối đến là đòi sang bà ngoại ngủ để được bà kể chuyện. Để sáng hôm sau bà mua bánh mì cho ăn. Mọi thứ bà dành cho cháu thật giản dị nhưng nó cứ ngấm dần ngấm dần mỗi ngày đến khi chúng trở thành cuộc sống của cháu.
Dù có lớn lên, dù có trở thành ông này bà nọ thì bà ngoại vẫn là một phần hồi ức không thể nào quên. Đi học xa nhà cuối tháng mới về là chạy sang bà ngoại. Đi làm, lập nghiệp trên thành phố không chỉ gọi về cho mẹ mà còn gọi về cho ngoại để được gọi hai tiếng “Ngoại ơi!”
5. Tay bà ngoại và tay mẹ ghép lại thành hình trái tim
Như vậy đấy, bà ngoại và mẹ là hai mảnh ghép hoàn hảo nâng đỡ cháu. Để cháu có thể được lớn lên trong môi trường tốt nhất, chẳng phải lo lắng chuyện ngày mai ăn gì. Để con tập những bước đi đầu đời giúp vững vàng hơn cho tương lai.
Nhưng dưới bàn tay nhào nặn của cả hai người, hình hài, tính cách của con mới dần được hình thành rõ nét nhất. Nếu không có sự kết hợp nhuần nhuyễn của đôi tay ấy thì chắc chắn con sẽ chẳng thể hoàn hảo như ngày hôm nay.
Cảm ơn gia đình ở đó có mẹ và BÀ NGOẠI. Cảm ơn những yêu thương và vỗ về bà đã dành cho con. Để hôm nay con có thể vững tâm và bước tiếp. Thật tuyệt vời khi ngày mai thức dậy, con vẫn còn cả 2 người MẸ bên cạnh mình.