“Nào hãy nối bước trên đường thênh thang cha đã đi
Và con hãy sống hơn cha đã sống một thời xa
Rồi con sẽ lớn bao niềm vinh quang đang đón chờ
Dòng đời cám dỗ con hãy vững bước bằng đôi chân
Dõi bước con đi và cha mong con nên người”
Bài hát “Cha và con”_ Bức Tường
Có một tình yêu to lớn, cứ thế đâm chồi. Dù không thực sự trải qua 9 tháng 10 ngày mang nặng, nhưng ba biết, tình cảm ba dành cho con chưa hề thua mẹ tí nào. Ba cũng chưa một ngày vô tâm, chưa một ngày mong chờ con từ lúc ba biết có con trên cuộc đời này.
Để rồi ngày ba vội đưa mẹ tới phòng chờ sinh, lo lắng cùng mẹ trải qua cái khoảng khắc đau đớn khôn nguôi kia. Ba vừa mừng vừa lo, ba hồi hộp đến khôn tả. Và ba biết, mẹ con cũng vậy.
Ba đã nghĩ, mình cần mạnh mẽ, mình phải là chỗ dựa tình thần và cả tài chính lớn lao cho mẹ ngay lúc này. Và thiên thần bé nhỏ là con nữa. Nhưng ba đã không thể kiềm chế bản thân trong giây phút ấy. Để rồi cái khoảnh khắc ngoài phòng chờ sinh, cũng là lúc ba nhận ra mình dễ khóc đến vậy.
Mục lục
1. Trước ngày sinh…
Thực ra trước ngày sinh, ba mẹ đã chuẩn bị rất nhiều. Mẹ xem rất nhiều các video hướng dẫn vận động để hỗ trợ việc sinh nở tốt hơn. Ba luôn về sau giờ làm để ở bên cạnh mẹ. Ba và mẹ đã mong chờ con đến cái thế giới này biết chừng nào.
Trước ngày sinh vài ngày, mẹ bắt đầu các cơn đau, làm ba lo lắng khôn nguôi. Những đêm con đạp không ngủ được, cái cảm giác ấy làm ba mẹ hạnh phúc đến khôn tả. Nhưng cũng đầy lo âu trằn trọc. Ba ước ba là người bị đau, với sức của một người đàn ông, có phải sẽ chịu đựng tốt hơn một người phụ nữ không? Ba đã nghĩ vậy.
2. Khoảnh khắc ngoài phòng chờ sinh…
Ngày mẹ được đưa tới bệnh viện, ông bà cũng lo lắng chạy tới. Ba tay xách tay mang đồ đặt, lóng ngóng theo cô y tá làm thủ tục nhập viên sinh cho mẹ.
Người ta hay bảo bà bầu đi sinh là “vượt cạn”. Trước đây ba đã không hiểu. Con đã mang lại cho ba cái lần đầu tiên thực sự thấu hiểu điều này. ” Vượt cạn” hai từ đích đáng nhất để mô tả nỗi nhọc nhằn của người mẹ lúc trên bàn sinh. Hai tay ba nắm chặt trên thanh lang can bệnh viện, đổ đầy mồ hôi đến lạ. Tim ba hồi hộp, ba lóng ngóng đứng ngồi không yên.
Khoảnh khắc đứng ngoài phòng chờ sinh cùng bà, ba lo lắng đến không tưởng. Ba nhớ lời mẹ dặn đêm hôm trước. Mẹ dặn ba đừng quá lo lắng, dặn ba không sao đâu. Mẹ bảo ba đừng khóc vì như thế xui xẻo lắm. Ba cười ” Sao mà không được chứ”.
Nhưng ba đã khóc, trong cái khoảng khắc nghe tiếng la của mẹ, ba đã bật khóc rất nhiều. Hai tay ba nắm thật chặt để cầu nguyện những điều tốt đẹp sắp tới. Nhưng cũng không quên được những suy nghĩ bất trắc khác. Nó càng khiến ba lo lắng hơn. Câu tự nhủ lòng ” không sao đâu, không sao đâu, cố lên, cố lên ” không biết từ lúc nào cứ lặp đi lặp lại trên môi ba.
3. Giây phút con cất tiếng khóc đầu đời…
Giây phút đầu tiên con cất tiếng khóc chào đời, ba vui xướng biết bao. Vì ba biết mẹ và cả con đều bình an vô sự. Đó là lần đầu tiên trong đời, ba được nhìn thấy một thiên thần. Và ba muốn lưu giữ lại tất cả. Con. Và cả nụ cười mãn nguyện trên môi mẹ, và cả giọt nước mắt hạnh phúc của ba nữa. Đó sẽ là nguồn tư liệu vô giá trên hành trình làm ba mẹ.
4. Câu chuyện đến từ những người lần đầu làm ba
4.1. Câu chuyện cảm động của HNH-KL:
Gần đây, mạng xã hội chia sẻ về việc đi sinh của cặp đôi HNH-KL khiến ba thấy lại mình trong đó. Hình ảnh người chồng chăm lo vợ đi sinh có lẽ là hình ảnh đẹp nhất. Khoảng khắc ấy, có lẽ ai đã làm bố sẽ không bao giờ quên. Niềm mong muốn của mỗi người ba là được nhìn con khỏe mạnh, bình an, hạnh phúc mãi mãi trong vòng tay của ba. Một người ba tốt sẽ biết cách và tìm cách để trở thành một chỗ dựa vững chắc nhất cho con. Lời chia sẻ của ba Lý làm ba cảm động rơi nước mắt.
“Đón các con chào đời, ba và mẹ đã phải học thật nhiều. Học cách dạy con ra sao, cách chơi cùng con thế nào. Nhưng con biết không, điều ba thật sự quan tâm là ba phải làm điều gì để bảo vệ và che chở con tốt nhất trong vòng tay của ba”._chia sẻ của KL
Vì ba cũng chỉ mong nhiêu đó, niềm hạnh phúc giản đơn nhưng ba phải dành cả đời còn lại của mình để giữ gìn, bảo vệ.
4.2. Ba NTV cũng chia sẻ:
“Đó là thời gian chờ đợi căng thẳng và hồi hộp nhất.
Vì đa số sinh thường, trường hợp khó quá bác sĩ mới cho mổ nên thời gian sản phụ đau đẻ rất dài. Tôi còn nhớ vợ tôi đau bụng đưa vào phòng sinh từ 2 giờ chiều mà 2 giờ sáng hôm sau mới sinh. Đau quá, cô ấy cào cấu, xé rách áo, rách cả da ngực chồng đang đứng cạnh. Trong ánh sáng vàng vọt, lâu lâu lại nghe bác sĩ quát (quát chứ không phải nói), “rặn đi, rặn mạnh, rặn thế làm sao ra được?”…
Cuối cùng đứa bé cũng chịu ra, bác sĩ túm hai chân dốc ngược, vỗ vào mông nó mấy cái làm nó khóc oa oa, đoạn xoay về phía ba nó, bảo: con trai. Vừa lúc thằng bé bắn một vòi nước vào mặt thân sinh đang cười cười khóc khóc, biểu cảm tự nhiên của người vừa quá hạnh phúc, vừa thở phào vì vợ đã “vượt cạn” thành công.”
4.3. Khoảnh khắc ngoài phòng chờ sinh của chàng trai lần đầu đưa vợ đi sinh…
Gần đây, cư dân mạng đã truyền tay nhau chia sẻ đoạn video clip về chàng trai trẻ đang chờ vợ sinh con ở ngoài phòng đẻ. Bên cạnh là gia đình cũng đang trông ngóng. Nhưng ông bố trẻ hồi hộp, lo lắng đến mức bật khóc vì hồi hộp, lo lắng cho vợ con. Ba nghĩ có lẽ, ai cũng vậy. Có lẽ họ là những doanh nhân thành đạt, hay là người thợ với đầy những chai sạm cuộc sống,.. đều trở nên lóng ngóng một cách đáng yêu khi vợ sinh.
Ba thấy chàng trai trẻ đã bật khóc, hai tay liên tục nắm chặt để giữ bình tĩnh. Nếu có thể, ba muốn trao cho mỗi người chồng trong khoảnh khắc ngoài phòng chờ sinh một cái danh hiệu. Danh hiệu gì thì ba vẫn chưa nghĩ ra.
Và ba biết, dù là lần thứ hai hay thứ ba, cái khoảnh khắc ngoài phòng chờ sinh ấy sẽ không có gì thay đổi. Sẽ vẫn đầy lo lắng, nỗi lo mới chồng lên nỗi lo cũ.
Tuy nhiên, ba vẫn yêu con. Hãy luôn nhớ điều này nhé, thiên thần bé bỏng của ba.