Phải 4 tuần sau khi biết sự hiện diện của con trên đời, mẹ mới có bức ảnh đầu tiên của con. Bức ảnh siêu âm chỉ 2 màu đen trắng nhưng mẹ thấy cả 1 bộ pantone màu sắc ở trong đó!!!
Huraaaa… Mẹ có con rồi!!!!!
Bố con tính ép lụa để cất giữ. Bà con nhìn cái chấm nhỏ mà khen giống bên nội. Ông con cười thật lớn. Cô con lướt ngay facebook tìm các hãng đồ sơ sinh. Cậu con nhanh mồm “Sau thuê cậu bế nhé!”. Ông bà ngoại con lặng lẽ khóc.
Bức ảnh siêu âm nhỏ nhỏ chỉ khoảng 10x15cm mà chứa hàng dài km2 những cảm xúc. Bức ảnh truyền thông đầu tiên của con.
Con đến rồi nè!!!
Mẹ cảm thấy thế nào ư?
Có chút hỗn loạn đấy!!!
Nói thật với con là, nhìn chấm đen đó, mẹ không có cảm xúc gì nhiều. Nhưng mẹ hiểu, cái chấm đen đó kì diệu thật. Rồi mai, rồi ngày kia, rồi tháng tới. Nó lớn lên và “bùm” – ra con.
Có lẽ chính mẹ lại là người ít cảm xúc nhất với bức ảnh đầu tiên của con.
Mẹ hạnh phúc nhưng không bùng nổ như bố
Mẹ vui nhưng không tưng bừng như ông bà hay cô cậu.
Tuy vậy, vẫn có 1 thứ “cảm xúc” mà có lẽ không ai có được khi nhìn vào bức ảnh siêu âm đó. Là “sự tự hào”. Mẹ đã có được, mẹ đã sở hữu, mẹ đã làm mẹ của điều quý giá nhất trong gia đình lúc này. Mẹ đã bước 1 bước nhảy vọt sang hành trình đẹp đẽ nhất. Mẹ tự thấy, mình đã đạt được 1 thành tựu rất lớn, được chứng kiến bởi tất cả mọi người qua bức ảnh đó. Đó là lí do mẹ cứ phổng mũi suốt.
Mẹ tự hào vì mang được cho bố con sự xúc động ấy
Mẹ tự hào vì mang được cho ông bà sự mong mỏi ấy
Mẹ tự hào vì mang đến những khuấy động trong gia đình của mình
Mẹ tự hào vì mẹ đã có con.
Chính cảm xúc đó sẽ theo mẹ suốt 9 tháng tới. Vì chỉ khi thấy “tự hào”, mẹ mới luôn thấy tự tin để chào đón con. Mới luôn thấy cần nỗ lực không ngừng. Mới luôn thấy mọi thứ dù thế nào cũng chỉ là chuyện nhỏ.
Mẹ sẽ cất giữ thật kỹ bức ảnh siêu âm đầu tiên của con. Nó là khởi đầu vĩ đại cho hành trình làm mẹ nhỏ nhoi của mẹ. Điều tốt đẹp nhất, mẹ đã có được rồi. Sau này, còn e ngại điều gì đâu con nhỉ!!!!
Con hãy xem nhé 😉